TƯỞNG NIỆM NGƯỜI (Vị tướng đại tài Võ Nguyên Giáp) Mùa thu này thêm một nỗi xót thương Cả nước nghiêng mình trước hồn thiêng sông núi Bác đã ra đi khi miền Trung đang là suối Nỗi đau chất chồng, dải chữ S thêm cong. Khắc ghi một dòng tên vào sử sách cha ông Để giờ đây, nghe một dòng tin mà triệu triệu tấm lòng bật khóc Miền Trung đau thương oằn mình trong cơn lốc Ba Đình nắng vàng sao nước mắt lặn vào trong. Phút giao mùa trời đất vẫn mênh mông Gió trở mình, người ngược dòng về quá khứ Những thăng trầm thuở xưa một thời vang sách sử Hào khí oai hùng vọng mãi đến hôm nay. Chúng con đứng đây với khối óc và bàn tay Với trái tim biết yêu thương nhân loại Mong Bác mỉm cười vì một tương lai không hổ thẹn Nhắn với người Thầy, đất nước mãi Bình Yên. Xin dâng Người một nén hương thơm
THƯƠNG QUÁ MIỀN TRUNG ƠI! Bác ra đi nỗi đau còn đó Bão lũ tràn về xé toạc miền Trung Khúc ruột quặn đau như chia thành trăm mảnh Bão lòng, bão đời cuồn cuộn dâng lên. Miền Bắc khóc thương mưa trút từng cơn Mưa ngập lòng, ngập trào niềm đau đớn Bát cơm miền Nam rưng rưng nhìn nước lớn Muốn ôm miền Trung về nhen bếp lửa hồng. Người miền Trung, đất miền Trung…… cõng niềm đau trên lưng Bom đạn một thời, giờ oằn mình trong lũ Sống và chết đều mặc dòng nước dữ Xin hướng lòng Nam - Bắc đến miền Trung. Thương quá dải đất hiền – khúc ruột miền Trung